Viết cho người tạo content chia sẻ và người đi comment

Các bạn có biết làm content creator rất dễ bị tổn thương vì cái tôi của chính mình cũng rất lớn.

Hiểu nôm na họ là người định hướng nội dung, thậm chí là tư duy trong cộng đồng của họ nên cái tôi không lớn sao được?

Người đi comment thường không chỉ chịu ảnh hưởng cảm xúc của một bài viết mà còn có rất nhiều yếu tố khác như ngày hôm đó họ xui hay vui, văn hoá gia đình, những tổn thương từ nhỏ và những tư duy hằn sâu trong đầu từ rất rất lâu rồi. Đương nhiên, người trả lời comment – content creator cũng không nằm ngoài điều đó. Thế nên có những lúc quan điểm của chúng ta lệch nhau vô cùng, góp ý có thể thành tranh luận, toxic, cãi vã nhau rất nhiều. Nhưng thật là mất thời gian khi phải chứng minh quan điểm và góc nhìn của đối phương là sai. Vì nó luôn đúng với trải nghiệm của họ :)). Càng không thể lấy phát ngôn của bất kỳ ai, hoặc kiến thức trong trang sách nào để quy chụp họ như thế là đúng hay sai.

Vậy nhưng, chỉ vì một cái comment trên mạng mà cả hai bên có thể mất ngày mất buổi vì trong đầu luôn niệm cái sự hằn học của đối phương. Có thể sự việc nó qua lâu rồi, qua cả chục phút trước rồi nhưng mà chục phút sau, hoặc cả tiếng sau, đầu bạn vẫn còn giữ cái cảm xúc tiêu cực đó.

Hồi xưa, để chứng minh một việc mà người khác làm sai, mình làm đúng. Mình còn vận dụng cả các nick ảo vào tung hứng cho nhau. Đó có lẽ là một trò trẻ con, và mình đã mất cả buổi để chìm đắm cảm xúc vào trong cái trò do mình tạo ra. Đến bây giờ, post bài nhiều rồi cũng có vài lần mình bị nghiệp quật y chang. Nhưng cũng hên là do từng tạo nghiệp nên mình ít bị cuốn vào vào cảm xúc của các bạn ý lắm.

Theo mình nghĩ, đôi khi cả bài post và cả comment nó ngoài thể hiện cho quan điểm của họ về chủ đề đó, còn là nơi để họ giải toả ra các bức xúc hàng ngày hoặc là lan toả lòng biết ơn. Giống như một người luôn cảm thấy may mắn trong cuộc sống thì sẽ sống với tâm thế về lòng biết ơn, sẽ dễ dàng nói lời cảm ơn, xin lỗi và tha thứ. Còn nếu một người đang sống trong cảnh thù hận với cuộc đời thì khó lòng mà thông cảm cho người khác. Chính vì tâm thế trong người như thế nên suy nghĩ, hành vi và cảm xúc mọi người thể hiện ra bên ngoài sẽ khác nhau, cái này không phụ thuộc vào bạn đang giàu hay nghèo, bạn đang ở level nào trong xã hội. Ở đâu cũng có những người đang sống hạnh phúc và đang sống bất hạnh. Bởi vậy, có những cảnh lá rách vẫn đùm được lá nát.

Bữa trước đang ăn cơm, thì chị mình nói một ca sĩ đang nguy kịch vì Covid và mình khá bất ngờ vì mới vài tuần trước dân mạng còn đang xì xào ca sĩ đó, scandal các thứ, vậy mà bây giờ phải đấu tranh với từng hơi thở. Tất cả mấy thứ trên chắc chẳng còn nghĩa lý gì với dân mạng hay với người ca sĩ đó. Đấy là một cuộc tranh luận của những người lớn, nhưng với những người nhỏ như chúng mình cũng có các cuộc tranh luận riêng. Và bạn nên biết dành thời gian cho điều gì!

Còn tất nhiên, góc độ content creator và khán giả không thể tránh khỏi ý kiến trái chiều, hãy tranh luận với tâm thế để phát triển chứ đừng để chứng minh ai đúng ai sai. Như thế thì ít nhất cũng không lãng phí thời gian hay cảm xúc của các bạn. Mình nghĩ, thể hiện cái tôi hãy thể hiện để có lợi cho đôi bên là cái tôi đẹp đẽ nhất. (Mình nghĩ vậy thôi chứ có làm được đâu:v).

Bài này không bàn về khía cạnh pháp luật và đạo đức. Những hành vi sát hại, đầu độc, vượt đèn đỏ… thì chắc chắn là có đúng sai rõ ràng rồi. Bài này chỉ bàn về một thứ rất nhỏ nhoi, đó là comment giữa người tạo nội dung chân chính (content creator) và khán giả. Chân chính ở đây là không vượt qua pháp luật, đạo đức, không làm trái lương tâm của chính bản thân người tạo nội dung.

Bài viết cùng danh mục